Khi em lớn | "lá thư không gửi" (P4) | Radio#06
Vì sao thế nhỉ! - A podcast by Vì sao thế nhỉ!
Categories:
Mình sợ phải lớn lên lắm, vì khi mình lớn, mình biết sự sống bất chợt thật mong manh. Cuộc đời lắm vô thường, vì thế mà mình chỉ ước mỗi sáng thức dậy, mở mắt ra, vẫn thấy những người thân của mình khỏe mạnh bình an, thế là đã quá đủ cho một ngày hạnh phúc. “Đủ nỗi đau, con người ta tự khắc lớn”. Mình sẽ ôm ấp cả những nỗi đau cho “đủ” để rồi nhân một ngày đẹp trời mà ném nó ra nắng ấm để hong khô, đem chúng ra xa khỏi đại dương cảm xúc của chính mình. _______________ "Khi em lớn Em sẽ ngã thêm đôi ba lần Sẽ xây xước đôi bàn chân Nhưng rồi em sẽ quen thôi chớ ngại ngần..."